Huế ơi ! có giận chi tôi
Mà răng nước mắt cứ rơi suốt ngày
Hờn chi ủ dột ngàn mây
Mưa về ngõ tối dâng đầy sầu thương
Còn trăng đâu để vấn vương
Tóc thề đâu nữa sông Hương ngậm ngùi
Mộng mơ áo trắng phai rồi
Câu thơ gởi lại trên đồi hoang sơ
Năm xưa Huế đã hững hờ
Bỏ tôi chới với bơ vơ giữa đường
Tôi ra đi, lạc bốn phương
Như chim ngơ ngác đêm sương mù trời
Tôi ra đi, đắng lòng tôi
Lệ buồn tôi nén đâu rơi ra ngoài
Huế ơi ! thương nhớ chẳng phai
Trách chi hạt bụi hình hài đơn côi
Ngày mai tôi _ Huế chia phôi
Xin đừng khóc nữa để tôi nặng lòng.
Mà răng nước mắt cứ rơi suốt ngày
Hờn chi ủ dột ngàn mây
Mưa về ngõ tối dâng đầy sầu thương
Còn trăng đâu để vấn vương
Tóc thề đâu nữa sông Hương ngậm ngùi
Mộng mơ áo trắng phai rồi
Câu thơ gởi lại trên đồi hoang sơ
Năm xưa Huế đã hững hờ
Bỏ tôi chới với bơ vơ giữa đường
Tôi ra đi, lạc bốn phương
Như chim ngơ ngác đêm sương mù trời
Tôi ra đi, đắng lòng tôi
Lệ buồn tôi nén đâu rơi ra ngoài
Huế ơi ! thương nhớ chẳng phai
Trách chi hạt bụi hình hài đơn côi
Ngày mai tôi _ Huế chia phôi
Xin đừng khóc nữa để tôi nặng lòng.
[Tạp bút]

0 Nhận xét