Nhớ ai nhớ sáng, nhớ trưa,
Nhớ ai quên dạ, quên thưa cả ngày.
Nhớ ai mà sống mũi cay,
Người đi đâu mất có hay ai buồn.

Nhớ ai khiến gió mưa tuôn,
Nhớ ai để bóng mây buồn lang thang.
Nhớ ai mà gió đi hoang,
Làm cho nắng chiếu chói chang cả ngày.

Nhớ ai má đỏ hây hây,
Nhớ chi cặp mắt thơ ngây biết cười
Nhớ ai má lúm đôi mươi 
Nhớ thì cứ nhớ, còn người đã đi ....


Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ,
Nhớ ai để những vần thơ lạc đường.
Nhớ ai mà nói hỏng thương,
Nhớ ai sao cứ một đường mà đi ...


Nhớ ai cho lệ hoen mi, 
Hỏi thì ấp úng ...tại ... vì ... trời .... mưa....
Nhớ ai mà giận hông thưa, 
Nhớ ai mà cả lối xưa quên về.


Nhớ ai quên mất câu thề, 
Nhớ ai đến nỗi xem hề không vui ?
Nhớ ai đi tới .... đi .... lui ...

Đột nhiên ... hét toáng ... "Gặp tui .... chết .... à !" ....


[Tạp bút] <st>